Vui đùa cùng em gái mông to lồn thơm múp, án chắc chắn thì anh ta đưa Văn Hựu Hạ một viên kẹo: “Ăn không?” Văn Hựu Hạ nhận lấy, vò giấy gói kẹo thành một cục. Cố Kỷ ăn kẹo nhìn về phía xa, hồi lâu bỗng nói: “Hôm nay tôi rất sợ nó sẽ đánh nhau với người ta, cậu cũng thấy nên mới ra mặt đúng không.” Văn Hựu Hạ không phủ nhận. “Nó đã như vậy từ năm ngoái rồi, Ân ái với dâm nữ mông to vú to làm việc với cường độ cao gần một năm… tôi nghi nó không thèm nghỉ ngơi đấy.” Cố Kỷ cười, hiếm khi bày ra dáng vẻ đàn anh trong ban nhạc với Văn Hựu Hạ: “Nhưng đã có cậu rồi.” “Tôi?”